Một người theo đạo Phật (Phật tử) được xem là người sống và thực hành theo những lời dạy (giáo lý) của Đức Phật. Nhưng có nhiều gia chủ vẫn chưa rõ về các cấp bậc trong Phật giáo. Hãy cùng Đồ đồng Thiên Phúc đọc bài viết nhé.
Làm sao để trở thành một Phật tử?
Gồm có 2 cách để trở thành Phật tử: cách chính thức và không chính thức. Việc cam kết bản thân phải cố gắng sống theo những lời khuyên dạy của Phật chính là hành động mong muốn trở thành Phật tử. Hành động đó thường được gọi là quy y theo đạo Phật nghĩa là tin tưởng và nương tựa vào đạo Phật, giáo Pháp và Tăng Đoàn tu sĩ.
Tất cả được bắt đầu bằng 3 hành động tự giác của mình là:
- Lễ lạy Đức Phật
- Quy y Tam Bảo
- Sống theo Năm Giới Hạnh
Trong đạo Phật không cần thiết phải có những nghi lễ chính quy cho việc trở thành một Phật tử, bởi vì trong đạo Phật nhấn mạnh sự thực hành giáo pháp chứ không đề cao những nghi lễ hay tục lệ.
Để trở thành một Phật tử, bạn có thể tuân theo các bước sau đây:
Tìm hiểu về Phật giáo: Bắt đầu bằng việc tìm hiểu về Phật giáo, lịch sử, triết lý và lời dạy của Phật. Đọc sách, nghiên cứu các nguồn tài liệu và tham gia các khóa học hoặc buổi thuyết giảng để có kiến thức sâu hơn về Phật giáo.
- Tham gia cộng đồng Phật giáo: Tìm hiểu và tham gia vào cộng đồng Phật giáo gần bạn. Điều này có thể bao gồm việc thăm các chùa, tu viện, tục lễ và tham gia các hoạt động tâm linh, như thiền định, hành hương và lễ kết nạp.
- Học từ một người hướng dẫn: Tìm một người hướng dẫn, một vị sư hoặc một giáo sư có kinh nghiệm trong Phật giáo để học từ họ. Họ có thể giúp bạn hiểu sâu hơn về lời dạy của Phật và hướng dẫn bạn trong quá trình tu tập.
- Áp dụng lời dạy vào cuộc sống hàng ngày: Thực hành lời dạy Phật trong cuộc sống hàng ngày. Điều này bao gồm việc áp dụng đạo đức và nguyên tắc Phật giáo vào hành động của bạn, như lòng từ bi, lòng biết ơn, kiểm soát tâm trí và tuân thủ các giới luật.
- Thực hành thiền và tự tu: Thiền định là một phương pháp quan trọng trong tu tập Phật giáo. Thực hành thiền giúp bạn tập trung tâm trí, làm tĩnh tâm và khám phá bản chất thực tại của sự tồn tại. Ngoài ra, bạn cũng có thể thực hiện các hình thức tự tu khác như hành hương, lễ niệm, đọc kinh và thực hiện các nghi lễ tùy thuộc vào truyền thống và quy tắc của trường phái Phật giáo mà bạn theo.
Các cấp bậc trong Phật giáo đối với Tăng
Đại đức
Đại đức được xem là vụ có đức hạnh lớn và cao vời thường dùng để chỉ Đức Phật và những bậc cao tăng, thạc đức, vị Tăng thống. Theo như Tục Cao Tăng truyện thì năm 688 đời Đường, Tăng chúng quá đông nên đã có 10 vị được cử ra để duy trì phép tắc gọi là 10 Đại đức.
Trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Đại đức được xem là vụ Tăng thọ Đại giới (250 giới ít nhất 2 năm thọ giới Sa di (10 giờ) và tu tập ít nhất 2 năm và đồng thời tuổi đời ít nhất là 20 tuổi.
Thượng tọa
Thượng tọa chính là vị trưởng lão có tuổi hạ lạp cao, đồng thời có vị trí cao trong Tăng chúng thường là vị giảng dạy Phật pháp.
Trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Thượng tọa chính là Tăng sĩ từ 45 tuổi đời và từ 25 năm tuổi đạo có đạo hạnh, công đức với đạo pháp và dân tộc do Ban Trị sự tỉnh hội, Thành hội đề nghị Ban Thường trực Hội đồng Trị sự Giáo hội xét duyệt đệ trình Thường trực Hội đồng Chứng minh phê chuẩn và tấn phong tại Hội nghị Trung ương Giáo hội và Đại hội Phật giáo toàn quốc với một Nghị quyết và một Giáo chỉ do Đức Pháp chủ ban hành (quy định tại Chương 3 Điều 38).
Hòa Thượng
Hòa thượng hay còn gọi tên khác là Thân giáo sư, Lực sinh vị tăng tạo ra sức tu hành cho đệ tử, Y sư hay Y chỉ sư là vị thầy mà các tu sĩ trẻ nương vào để được dạy dỗ. Đây chính là vị đại Trưởng Lão trí tuệ và đức độ cao ngời.
Trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Hòa thượng là vị có tuổi đạo ít nhất là 40 năm và tuổi đời trên 60 tuổi.
Các cấp bậc trong Phật giáo đối với Ni
- Năm 20 tuổi, vị nữ xuất gia thụ giới Tỳ kheo ni được gọi chính là Sư cô.
- Năm 40 tuổi đời, vị Tỳ kheo ni được 20 tuổi đạo được gọi chính là Ni sư.
- Năm 60 tuổi đời, vị Tỳ kheo được 40 tuổi đạo được gọi là Sư bà hiện nay được gọi chính là Ni Trưởng.
Đây đều là danh xưng được chính thức hóa bằng quyết định tấn phong của Giáo hội Phật giáo đối với chư Tăng Ni có các điều trên, đặc biệt phải có đức độ và công lao hoàn thành tốt các Phật sự giáo hội. Tuy nhiên, dù là danh xưng như thế nào đi nữa thì vị tu sĩ chân chính của Phật giáo cũng được gọi là vị Tăng, Tăng già để cho hàng đệ tử nương tựa vào để trở thành con Phật.
Phật tử phải thực hành trong suốt cuộc đời tu tập là gì?
Trong Phật giáo, có một số điều thực hành quan trọng mà những Phật tử thường thực hành trong suốt cuộc đời tu tập. Dưới đây là một số điều thực hành phổ biến:
- Giữ Đạo: Những Phật tử tu tập cố gắng tuân thủ và sống theo các nguyên tắc và lời dạy của Phật. Điều này bao gồm việc học tập và áp dụng giáo pháp, như không giết, không lấy trộm, không gian dâm, không nói dối, không uống rượu mạnh, đồng thời không ăn thịt, không ăn lươn, không sử dụng chất gây mê, không sử dụng chất gây nghiện), và tuân thủ các quy tắc đạo đức và luân lý.
- Thiền và Hành Hương: Thiền và hành hương là các phương pháp quan trọng trong tu tập Phật giáo. Những Phật tử thường thực hành thiền để làm tĩnh tâm, tập trung và khám phá bản chất thực tại của sự tồn tại. Hành hương là việc thực hiện hành trình tới các địa điểm linh thiêng, chùa chiền để tạo sự kết nối với Phật và nhận lấy năng lượng và sự bình an từ các địa điểm này.
- Hoằng Pháp: Hoằng pháp là việc chia sẻ giáo pháp và học thuật Phật giáo với người khác. Những Phật tử có thể thực hiện hoằng pháp bằng cách giảng dạy, tham gia vào các hoạt động từ thiện và lan truyền giáo pháp thông qua lời nói và hành động của mình.
- Từ Thiện: Từ thiện là một phần quan trọng của tu tập Phật giáo. Những Phật tử thực hành từ thiện bằng cách giúp đỡ người khác, cung cấp hỗ trợ tài chính, thời gian và tình cảm cho những người cần giúp đỡ. Họ có thể thực hiện các hoạt động từ thiện như cung cấp thức ăn, quần áo, chăm sóc sức khỏe, giáo dục và xây dựng cộng đồng.
- Tự Trọng và Tự Quản: Trong tu tập Phật giáo, những Phật tử thực hành việc kiểm soát và cải thiện bản thân. Họ cố gắng kiểm soát ý thức, tư duy và hành động của mình, đồng thời tạo ra một tâm trạng an lạc và cảm nhận sự tươi mới trong cuộc sống.
Những người theo Đạo Phật có phải là những người ăn chay?
Trong Phật giáo, việc ăn chay được coi là một hình thức thực hành quan trọng và phổ biến. Tuy nhiên, không phải tất cả những người theo đạo Phật đều ăn chay. Cách thức ăn uống của mỗi người Phật tử có thể khác nhau và phụ thuộc vào quyết định cá nhân, quy tắc của cộng đồng và truyền thống của từng trường phái Phật giáo.
Trong Phật giáo, việc ăn chay được xem là một cách để thể hiện lòng từ bi và tôn trọng sự sống. Truyền thống ăn chay trong Phật giáo thường bao gồm việc không ăn thịt động vật và các sản phẩm từ thịt, nhưng cũng có thể bao gồm các nguyên tắc khác như không uống rượu mạnh, không sử dụng các chất gây mê hoặc chất gây nghiện.
Người theo đạo Phật chọn ăn chay có thể làm như vậy để giảm khổ cho con người và các sinh vật khác, tạo điều kiện cho sự thanh tịnh tâm linh và tăng cường lòng từ bi. Tuy nhiên, việc ăn chay không phải là yêu cầu bắt buộc trong Phật giáo và được coi là một quyết định cá nhân dựa trên ý thức và khả năng của mỗi người.
Việc hiểu rõ về các cấp bậc trong Phật giáo không chỉ giúp chúng ta tôn trọng những người đi trước mà còn là động lực để mỗi người chúng ta nỗ lực tu học, trau dồi bản thân, hướng tới những cấp bậc cao hơn.